ĐẠI PHƯƠNG QUẢNG PHẬT
HOA NGHIÊM KINH
Phẩm Nhập Pháp Giới
Thứ ba mươi chín
Hán Dịch: Ðại Sư Thật-Xoa-Nan-Ðà
Việt Dịch: Hòa thượng THÍCH TRÍ TỊNH
18.- VUA ÐẠI QUANG
Này thiện nam tử ! Ta chỉ
biết “MÔN TAM MUỘI BỒ TÁT ĐẠI TỪ TÙY THUẬN
THẾ GIAN”.
Bấy giờ Thiện Tài nhứt tâm chánh niệm pháp môn như huyễn trí
của nhà vua. Tư duy như huyễn giải thoát của nhà vua. Quán sát pháp tánh như
huyễn của nhà vua. Phát như huyễn nguyện. Tịnh như huyễn pháp. Khắp ở tất cả
tam thế như huyễn mà khởi những biến hóa như huyễn.
Tư duy như vậy, Thiện Tài đi lần qua phương Nam, hoặc đến
thành ấp tụ lạc, hoặc đi qua đồng hoang hang hố hiểm nạn, vẫn không mỏi lười,
chưa từng ngơi nghỉ. Sau đó mới đến thành Diệu Quang hỏi người thành Diệu Quang
ở tại đâu.
Người đáp chính là thành Diệu Quang, là chỗ ngự của VUA ÐẠI QUANG.
Thiện Tài đồng tử hoan hỉ vô lượng nghĩ rằng thiện tri thức
của tôi ở trong thành này. Nay tôi chắc sẽ được thân cận, được nghe công hạnh
của chư Bồ Tát, được nghe môn xuất yếu của chư Bồ Tát, được nghe pháp của chư
Bồ Tát đã chứng được, nghe công đức bất tư nghì của chư Bồ Tát, được nghe bất
tư nghì tự tại của chư Bồ Tát, được nghe bình đẳng bất tư nghì của chư Bồ Tát,
được nghe dũng mãnh bất tư nghì của chư Bồ Tát, được nghe cảnh giới quảng đại
thanh tịnh bất tư nghì của chư Bồ Tát.
Thiện Tài nghĩ như vậy rồi nhập Diệu Quang thành. Thấy thành
này xây bằng thất bửu : kim, ngân, lưu ly, pha lê, chân châu, xa cừ, mã não.
Hào sâu bằng thất bửu bảy lớp bao quanh, nước bát công đức đầy trong đó, đáy
trải cát chân kim, hoa sen bốn màu xanh, vàng, đỏ, trắng nở đầy mặt nước. Cây
đa la báu bảy lớp thẳng hàng. Bảy thứ kim cang làm tường rào bao quanh.
Những là tường bằng sư tử quang minh kim cang. Tường rào bằng
vô năng siêu thắng kim cang. Tường rào bằng bất khả trở hoại kim cang. Tường
rào bằng bất khả hủy khuyết kim cang. Tường rào bằng kiên cố vô ngại kim cang.
Tường rào bằng thắng diệu võng tạng kim cang. Tường rao bằng ly trần thanh tịnh
kim cang. Tất cả đều dùng vô số ma ni diệu bửu xen lẫn trang nhgiêm. Các thứ
báu xây thành tháp gác.
Thành đó ngang rộng mười do tuần, có tám cửa đều dùng bảy báu
nghiêm sức khắp nơi. Ðất bằng tỳ lưu ly bửu, nhiều thứ trang nghiêm rất đáng
mến thích.
Trong thành có mười ức đường sá. Mỗi hai bên đường đều có vô
lượng nhân dân ở. Có vô số lầu gác bằng vàng diêm phù đàn, lưới tỳ lưu ly ma ni
che phía trên. Vô số lầu gác bằng bạch ngân, lưới xích chơn châu ma ni giăng
phía trên. Vô số lầu gác bằng tỳ lưu ly, lưới diệu tạng ma ni giăng phía trên.
Vô số lầu gác bằng pha lê, lưới vô cấu tạng ma ni vương giăng phía trên. Vô số
lầu gác bằng quang chiếu thế gian ma ni bửu, lưới nhựt tạng ma ni vương giăng
phía trên. Vô số lầu gác bằng đế thanh ma ni bửu, lưới diệu quang ma ni vương
giăng phía trên. Vô số lầu gác bằng chúng sanh hải ma ni vương, lưới diệm quang
ma ni vương giăng phía trên. Vô số lầu gác bằng kim cang bửu, lưới vô năng
thắng tràng ma ni vương giăng phía trên. Vô số lầu gác bằng hắc chiên đàn, lưới
thiên mạn đà la hoa giăng phía trên. Vô số lầu gác bằng vô đẳng hương vương,
lưới nhiều thứ hoa giăng phía trên.
Thành Diệu Quang còn có vô số lưới ma ni, vô số lưới bửu linh,
vô số lưới thiên hương, vô số lưới thiên hoa, vô số lưới bửu hình tượng, vô số
lưới bửu y trướng, vô số bửu cái trướng, vô số bửu lâu các trướng, vô số bửu
hoa man trướng giăng che.
Khắp nơi kiến lập bửu cái tràng phan.
Trong thành Diệu Quang có một lâu các tên là chánh pháp tạng,
trang nghiêm với vô số bửu vật chói sáng rực rở không gì sánh bằng, nhìn xem
không chán.
Vua Ðại Quang thường ở trong lầu này.
Thiện Tài đồng tử đối với những vật trân bửu đẹp và các nam nữ
đến lục trần cảnh giới này đều không mến luyến. Chỉ nhất tâm chánh niệm tư duy
pháp cứu cánh. Nhứt tâm thích muốn được thấy thiện tri thức.
Thiện Tài đi lần vào thành thấy Ðại Quang Vương ở giữa ngã tư
đường cách lầu chánh pháp tạng không xa ngồi trên tòa sư tử quảng đại trang
nghiêm như ý ma ni bửu liên hoa tạng. Chân tòa này bằng lưu ly bửu màu biếc,
lụa vàng làm màn, các báu làm lưới, thiên y thượng diệu làm nệm.
Thân nhà vua có hai mươi tám tướng tốt, đủ tám mươi tùy hảo.
Xem như tòa núi chơn kim, màu sắc và ánh sáng rực rỡ. Như mặt nhựt trên không
oai quang chói mắt. Như mặt trăng tròn làm mát mẻ người ngó thấy. Như Phạm
Thiên Vương ở giửa Phạm Chúng. Như đại hải công đức pháp bửu không cùng tận.
Như núi Tuyết nghiêm sức với rừng cây tướng hảo. Như mây lớn hay chấn pháp lôi
cảnh tỉnh mọi loài. Như hư không hiển hiện những tinh tướng pháp môn. Như núi
Tu Di bốn màu hiện khắp trong tâm hải của chúng sanh. Như bửu đảo đầy những trí
bửu.
Trước tòa của vua ngự có từng khối vàng bạc, lưu ly, ma ni,
chơn châu, san hô, hổ phách, kha bối, bích ngọc, y phục, anh lạc và những đồ ăn
thức uống.
Lại thấy vô lượng trăm ngàn muôn ức xe báu thượng diệu, trăm
ngàn muôn ức những kỹ nhạc cõi trời. Trăm ngàn muôn ức những hương thơm cõi
trời. Trăm ngàn muôn ức thuốc men và đồ tư sanh. Vô lượng bò sữa, móng sừng màu
chơn kim. Vô lượng ngàn ức nữ nhơn đoan chánh, chiên đàn thượng diệu thoa trên
thân, trang sức với thiên y anh lạc, đều giỏi rành sáu mươi bốn nghề hiểu rõ
thế tình lễ phép, tùy theo tâm của chúng sanh mà cung cấp bố thí.
Bốn bên ngã tư đường đều để đầy những đồ tư sanh.
Có hai mươi ức Bồ Tát đem những vật này thí cho các chúng
sanh. Vì muốn nhiếp khắp chúng sanh. Vì muốn chúng sanh hoan hỷ. Vì muốn chúng
sanh hớn hở. Vì muốn cho chúng sanh tâm thanh tịnh. Vì muốn cho chúng sanh được
thanh lương. Vì diệt trừ phiền não cho chúng sanh. Vì làm cho chúng sanh biết
tất cả nghĩa lý. Vì làm cho chúng sanh nhập đạo Nhứt thiết trí. Vì làm cho
chúng sanh bỏ tâm oác thù. Vì làm cho chúng sanh lìa sự ác nơi thân ngữ. Vì làm
cho chúng sanh dứt các tà kiến. Vì làm cho chúng sanh tịnh các nghiệp đạo.
Thiện Tài đảnh lễ nơi chân Ðại Quang Vương, hữu nhiễu vô lượng
vòng chắp tay đứng tâu rằng :
Bạch đức Thánh ! Tôi đã phát tâm Vô Thượng Bồ đề mà chưa biết
Bồ Tát thế nào học Bồ Tát hạnh, tu Bồ Tát đạo ?
Tôi nghe đức Thánh hay khéo chỉ bảo, xin dạy cho.
Vua nói :
Này thiện nam tử ! Ta tịnh tu Bồ Tát đại từ tràng hạnh. Ta đầy
đủ Bồ Tát đại từ tràng hạnh.
Này thiện nam tử ! Ta ở chỗ vô lượng trăm ngàn muôn ức nhẫn
đến bất khả thuyết bất khả thuyết đức Phật hỏi han pháp này, tư duy quán sát tu
tập trang nghiêm.
Này thiện nam tử ! Ta dùng pháp này làm vua, dùng pháp này dạy
bảo, dùng pháp này nhiếp thọ, dùng pháp này mà ở thế gian, dùng pháp này dẩn
đạo chúng sanh, dùng pháp này khiến chúng sanh tu hành, dùng pháp này khiến
chúng sanh xu nhập, dùng pháp này cho chúng sanh phương tiện, dùng pháp này
khiến chúng sanh huân tập, dùng pháp này khiến chúng sanh khởi hạnh, dùng pháp
này khiến chúng sanh an trụ tư duy tự tánh của các pháp. Dùng pháp này khiến
chúng sanh an trụ từ tâm, lấy từ làm chủ, đầy đủ từ lực. Như vậy, khiến họ an
trụ tâm lợi ích, tâm an lạc, tâm ai mẫn, tâm nhiếp thọ, tâm thủ hộ chúng sanh
không rời bỏ rời, tâm cứu chúng sanh khổ không thôi nghỉ.
Ta dùng pháp này làm cho chúng sanh rốt ráo khoái lạc, hằng tự
vui thích, thân không khổ, tâm mát mẻ dứt ái nhiễm sanh tử, mến chánh pháp vui,
rửa nhơ phiền não, phá chướng ác nghiệp, tuyệt dòng sanh tử, vào biển chơn
pháp, dứt những loài hữu lậu, cầu nhất thiết trí, tịnh những biển tâm, phát
sanh đức tin bất hoại.
Này thiện nam tử ! Ta đã an trụ nơi hạnh đại từ tràng này, có
thể dùng chánh pháp giáo hóa thế gian.
Này thiện nam tử ! Trong quốc độ của ta, tất cả chúng sanh,
đối với ta, không có sự kinh sợ.
Này thiện nam tử ! Nếu có chúng sanh nghèo cùng khốn thiếu đến
ta để cầu xin, ta mở cửa kho, cho họ tha hồ mà lấy. Tao bảo họ rằng :
Chớ làm điều ác, chớ hại chúng sanh, chớ sanh tà kiến, chớ có
chấp trước. Các người có thiếu thốn thứ gì, cứ đến ta hoặc các ngã tư đường, có
đủ tất cả vật dụng, tùy ý mà lấy khỏi phải nghi ngại.
Này thiện nam tử ! Thành Diệu Quang này tất cả chúng sanh đều
là Bồ Tát phát tâm Ðại thừa, tùy ý muốn nên chỗ thấy chẳng đồng. Hoặc có kẻ
thấy thành này nhỏ hẹp. Có kẻ thấy thành này rộng lớn. Có kẻ thấy là đất cát.
Có kẻ thấy là các báu trang nghiêm. Có kẻ thấy đắp đất làm tường rào. Có kẻ
thấy tường bao quanh toàn bằng chất báu. Hoặc có kẻ thất mặt đất đầy những ngói
đá cao thấp. Có kẻ thấy là đại ma ni bửu xen lẫn trang nghiêm bằng phẳng. Có kẻ
thấy nhà cửa bằng gổ đất. Có kẻ thấy là điện đường lầu gác thềm bực cửa nẻo đều
bằng diệu bửu.
Này thiện nam tử ! nếu có chúng sanh, tâm họ thanh tịnh từng
gieo trồng căn lành, cúng dường chư Phật, phát tâm xu hướng đạo nhất thiết trí
lấy nhất thiết trí làm chỗ cứu cánh và được ta thuở xưa, lúc tu Bồ Tát hạnh
từng nhiếp thọ họ, thời những chúng sanh này thấy thành đây bằng diệu bửu trang
nghiêm. Ngoài ra, những kẻ khác lại thấy là thô xấu.
Này thiện nam tử ! Trong quốc độ đây lúc đời ngũ trược, tất cả
chúng sanh phần nhiều thích làm ác. Ta vì thương họ, muốn cứu độ họ mà nhập môn
tam muội đại từ tùy thuận thế gian.
Lúc ta nhập tam muội này những chúng sanh làm ác kia, có những
tâm bố úy, tâm não hại, tâm oán thù, tâm tránh luận, đều tiêu diệt tất cả.
Tại sao vậy ?
Vì khi nhập tam muội đại từ tùy thuận thế gian thời công năng
của tam muội này tất nhiên là như vậy.
Này thiện nam tử ! Chờ giây lát ngươi sẽ tự thấy.
Bấy giờ Ðại Quang Vương liền nhập tam muội này. Cả thành Diệu
Quang, trong ngoài đều chấn động sáu cách. Những bửu địa, bửu tường, bửu đường,
bửu điện, bửu đài quán, bửu lâu các, thềm bực, cửa nẻo, tất cả đều phát ra
tiếng diệu âm, đều hướng về phía vua Ðại Quang.
Trong thành Diệu Quang tất cả cư dân đồng thời vui mừng hớn
hở, đều hướng về phía nhà vua mà gieo mình đảnh lễ.
Tất cả nhơn chúng trong thôn dinh thành ấp đều đến ra mắt vua,
đều hoan hỉ kính lễ.
Gần chỗ vua ở, những loài điểu thú đều yêu mến săn sóc nhau,
đều có lòng mến kính nhà vua.
Tất cả núi đồi và cây cỏ đều xoay hướng về phía nhà vua.
Tất cả ao, suối, sông, biển thảy đều tràn nước chảy đến phía
trước chỗ vua ngự.
Có mười ngàn Long Vương nổi mây lớn thơm, nhoáng chớp nổ sấm
mưa nhỏ pháy pháy.
Có mười ngàn Thiên Vương , như là Ðao Lợi Thiên Vương, Dạ Ma
Thiên Vương, Ðâu Suất Thiên Vương, Thiện Biến Hóa Thiên Vương, Tha Hóa Tự Tại
Thiên vương v.v… Ở trên hư không tấu nhạc. Vô số Thiện nữ ca ngâm khen ngợi,
mưa vô số mây thơm, vô số mây hoa, vô số mây tràng hoa, vô số mây bửu y, vô số
mây bửu cái, vô số mây bửu tràng, vô số mây bửu phan, để trang nghiêm cúng
dường nhà vua.
Ðại Tượng Vương Y La Bà Noa dùng sức tự tại ở trên hư không
rải vô số bửu liên hoa, thòng vô số bửu anh lạc, vô số bửu đới, vô số bửu man,
vô số bửu trang nghiêm cụ, vô số bửu hoa, vô số bửu hương, các thứ kỳ diệu để
nghiêm sức, vô số thế nữ ca ngâm khen ngợi.
Trong Diêm Phù Ðề lại có vô lượng trăm ngàn vạn ức La Sát
Vương, Dạ Xoa Vương, Cưu Bàn Trà Vương, Tỳ Xá Xà Vương, hoặc ở đại hải, hoặc ở
lục địa, uống huyết ăn thịt tàn hại chúng sanh, tất cả đều sanh từ tâm, nguyện
làm lợi ích, biết rõ đời sau nên chẳng tạo điều ác, cung kính chắp tay đảnh lễ
Ðại Quang Vương.
Như Diêm Phù Ðề, ba thiên hạ khác, nhẫn đến Ðại Thiên thế
giới, trong mười phương bá thiên vạn ức na do tha thế giới có bao nhiêu chúng
sanh độc ác đều cũng phát từ tâm như vậy.
Bấy giờ Ðại Quang Vương xuất định bảo Thiện Tài rằng :
Này thiện nam tử ! Ta chỉ biết “MÔN TAM MUỘI BỒ TÁT ĐẠI TỪ TÙY THUẬN THẾ GIAN”.
Như chư đại Bồ Tát làm lọng cao, vì từ tâm che khắp các chúng
sanh. Chuyên tu hành, vì những hạnh hạ trung thượng đều bình đẳng thật hành.
Làm đại địa, vì có thể dùng từ tâm nhiệm trì tất cả những chúng sanh. Làm mặt
trăng tròn, vì phước đức quang minh ở trong thế gian bình đẳng hiển hiện. Làm
mặt nhật sáng, vì dùng trí quang minh chiếu diệu tất cả cảnh sở tri. Làm đèn
sáng, vì có thể phá những hắc ám trong tâm của tất cả chúng sanh. Làm thủy
thanh châu, có thể lóng trong những chất đục siểm cuống trong tâm của tất cả
chúng sanh. Làm như ý bửu, vì có thể thỏa mãn tâm sở nguyện của tất cả chúng
sanh. Làm đại phong, vì mau làm cho chúng sanh tu tập tam muội nhập đại thành
Nhứt thiết trí.
Ta làm sao biết được hạnh đó, nói được đức đó, làm sao cân
lượng được núi lớn phước đức đó, làm sao chiêm ngưỡng được ngôi sao sáng công
đức đó, làm sao quán sát được phong luân đại nguyện đó, làm sao xu nhập được
pháp môn thậm thâm đó, làm sao hiển thị được đại hải trang nghiêm đó, làm sao
xiển minh được hạnh môn Phổ Hiền đó. Làm sao khai thị được hang tam muội. Làm
sao tán thán được mây đại bi đó.
Này thiện nam tử ! Phương Nam đây có một vương đô tên là An
Trụ, có Ưu bà di tên là Bất Ðộng.
Ngươi đến đó hỏi Bồ Tát thế nào học Bồ Tát hạnh, thế nào tu Bồ
Tát đạo ?
Thiện Tài đồng tử đảnh lễ nơi chân Ðại Quang Vương, hữu nhiễu
vô lượng vòng, ân cần chiêm ngưỡng từ tạ mà đi.
PHẨM NHẬP PHÁP GIỚI
Tịnh Liên Nghiêm Xuân Hồng
10 tháng Tư 1990
18.- VUA ÐẠI QUANG
Này thiện nam tử ! Ta chỉ biết “MÔN TAM MUỘI BỒ TÁT ĐẠI TỪ TÙY THUẬN THẾ GIAN”.
Kinh:
Này
thiện nam tử, phương Nam đây có thành tên là Diệu Quang. Nhà vua tên Đại Quang.
Ngươi qua đó hỏi Bồ Tát thế nào học Bồ Tát hạnh, tu Bồ Tát đạo.
Giảng: Diệu Quang, và Đại Quang cũng vẫn
chỉ về quang minh vừa diệu vừa rộng lớn, nhà vua này tu theo tâm Từ, vì ngài đắc
được môn giải thoát “Bồ Tát Đại Từ Tràng.” Vị này đi trên con đường Bồ Tát đạo,
ngài tu cả mười độ, nhưng ngài chuyên chội hơn hết về tâm từ. Mà tâm từ rất ghê
gớm, vì khi ngài nhập từ tam muội, thì tất cả cỏ cây, núi sông đều ngả ngọn về
ngài, các loài chúng sanh trong các cõi đều bỏ tâm ác. Cũng như khi đức Phật nhập
tâm từ, có con voi say chạy đến ngài mà không sao cả, con voi say phải quì mọp
hàng phục. Một thí dụ khác là đức Phật nhập từ tam muội, ngài chữa cho 500 tên
cướp bị khoét mắt sau đó mắt sáng trở lại như cũ. Nên phải hiểu, tâm từ lên đến
mức độ cao thì rất là thần biến và ghê gớm. Đó là một môn tu vừa Đại Bi vừa là
Bát Nhã.
Nam Mô Vô Ngại Quang Như Lai
Comments
Post a Comment