ĐẠI PHƯƠNG QUẢNG PHẬT
HOA NGHIÊM KINH
Phẩm Nhập Pháp Giới
Thứ ba mươi chín
Hán Dịch: Ðại Sư Thật-Xoa-Nan-Ðà
Việt Dịch: Hòa thượng THÍCH TRÍ TỊNH
20.- BIẾN HÀNH NGOẠI ĐẠO
Này thiện nam tử ! Ta chỉ biết "CHÍ NHẤT THIẾT XỨ BỒ TÁT HẠNH" này.
Thiện Tài Ðồng tử được nghe pháp nơi Bất Ðộng Ưu bà di rồi,
chuyên tâm nghĩ nhớ lời dạy thảy đều tin thọ tư duy quán sát, đi lần đến thành
Ðô Tát La. Lúc vào thành mặt trời đã lặn, Thiện Tài đi khắp phố phường, khắp
các ngã đường tìm Biến Hành.
Thành đông có núi tên là Thiện Ðức. Giửa đêm Thiện Tài thấy
đỉnh núi ấy, có cây đồi gộp đều sáng chói như mặt trời mới mọc.
Thiện Tài mừng rỡ nghĩ rằng : Tôi chắc được gặp thiện tri thức
nơi núi ấy.
Thiện Tài liền ra khỏi thành lên núi ấy, thấy BIẾN HÀNH NGOẠI ĐẠO, đi kinh hành chậm
rải nơi khoảng đất bằng trên núi. Dung sắc viên mãn, oai quang chiếu sáng hơn
cả Ðại Phạm Thiên Vương. Có mười ngàn trời Phạm Chúng vây quanh.
Thiện Tài đến đảnh lễ nơi chân Biến Hành, hữu nhiễu vô lượng
vòng chắp tay cung kính thưa :
Bạch đức Thánh ! Tôi đã phát tâm Vô thượng Bồ đề, mà chưa biết
Bồ Tát thế nào học Bồ Tát hạnh, thế nào tu Bồ Tát đạo ?
Tôi nghe đức Thánh khéo dạy bảo, xin vì tôi mà giảng nói :
Biến Hành nói :
Lành thay ! Lành thay ! Này thiện nam tử ! Ta đã an trụ chí
nhất thiết xứ Bồ Tát hạnh, đã thành tựu phổ quán thế gian tam muội môn, đã
thành tựu vô y vô tác thần thông lực, đã thành tựu phổ môn Bát Nhã Ba la mật.
Này thiện nam tử ! Ta ở khắp nơi trong thế gian, những hình
mạo, những hạnh giải những chết sống, tất cả các loài : Loài Trời, loài Rồng,
loài Dạ Xoa, loài Càn Thát Bà, loài A Tu La, loài Ca Lâu La, loài Khẩn Na La,
loài Ma Hầu La Già, Ðịa ngục, Súc sanh, Diêm La Vương, loài Phi Nhơn, loài
Người.
Tất cả các loài hoặc trụ kiến chấp, hoặc tin Nhị thừa, hoặc có
kẻ tin ưa đạo Ðại thừa. Trong tất cả chúng sanh như vậy, ta dùng những phương
tiện, những trí môn mà làm lợi ích cho họ.
Như là hoặc vì họ mà diễn nói tất cả kỹ nghệ thế gian cho họ
được đầy đủ trí đà la ni tất cả xảo thuật.
Hoặc vì họ mà diễn nói tứ nhiếp phương tiện cho họ đầy đủ đạo
Nhứt thiết trí.
Hoặc vì họ mà diễn nói các môn Ba la mật, cho họ hồi hướng về
Nhứt thiết trí.
Hoặc vì họ mà tán dương tâm đại Bồ đề, cho họ chẳng mất tâm Vô
thượng đạo.
Hoặc vì họ mà tán dương những hạnh Bồ Tát, cho họ được hoàn
mãn nguyện tịnh Phật độ, cứu chúng sanh.
Hoặc vì họ mà diễn nói hể tạo nghiệp ác thời bị những khổ báo
địa ngục vv… cho họ nhàm lìa những ác nghiệp.
Hoặc vì họ mà diễn nói cúng dường chư Phật trồng các căn lành,
quyết định được quả Nhứt thiêt trí, cho họ phát sanh tâm hoan hỷ.
Hoặc vì họ mà diễn nói những công đức của Như Lai Ðẳng Chánh
Giác, cho họ thích thân Phật, cầu Nhứt thiết trí.
Hoặc vì họ mà diễn nói oai đức của chư Phật cho họ ưa thích
thân bất hoại của Phật.
Hoặc vì họ mà diễn nói thân tự tại của Phật, cho họ cầu thân
đại oai đức của Như Lai.
Lại này thiện nam tử ! Trong thành Ðô Tát La này khắp mọi nơi,
tất cả tộc loại, trong nhơn chúng hoặc nam hoặc nữ, ta đều dùng phương tiện thị
hiện đồng thân hình như họ, để tùy cơ nghi mà thuyết pháp độ họ.
Chúng nhơn ấy đều chẳng biết ta là ai, từ đâu đến, chỉ làm cho
người nghe như thiệt tu hành.
Này thiện nam tử ! Như sự làm lợc ích chúng sanh trong thành
này, khắp cõi Diêm Phù Ðề, những thành ấp tụ lạc chỗ có người ở, ta cũng đều
làm lợi ích cho mọi người như vậy.
Này thiện nam tử ! Trong Diêm Phù Ðề có chín mươi sáu chúng
đều sanh kiến chấp khác nhau. Ở trong những chúng đó, ta phương tiện đều phục
cho họ bỏ lìa những kiến chấp.
Như ở Diêm Phù Ðề, ba thiên hạ kia cũng vây.
Như tứ thiên hạ, khắp Ðại Thiên thế giới cũng vậy.
Ðến mười phương vô lượng thế giới các chúng sanh hải, ta đều ở
trong đó tùy tâm sở thích của các chúng sanh, dùng những phương tiện, những
pháp môn mà hiện những sắc thân dùng các thứ ngôn âm mà vì họ thuyết pháp cho
họ được lợi ích.
Này thiện nam tử ! Ta chỉ biết "CHÍ NHẤT THIẾT XỨ BỒ TÁT HẠNH" này.
Như chư đại Bồ Tát, thân cùng đồng với số chúng sanh, được
cùng chúng sanh không thân sai khác, dùng thân biến hóa, vào khắp các loài, nơi
tất cả xứ đều hiện thọ sanh, hiện ở khắp chỗ chúng sanh thanh tịnh quang minh
soi sáng thế gian, dùng vô ngại nguyện trụ tất cả kiếp, được những hạnh vô đẳng
như đế võng, thường siêng lợi ích tất cả chúng sanh, hằng ở chung với họ mà
không chấp trước, khắp tam thế thảy đều bình đẳng, dùng trí vô ngã soi khắp mọi
nơi, dùng đại bi tạng quán sát tất cả.
Ta thế nào biết được nói được công đức hạnh đó.
Này thiện nam tử ! Phương nam đây có một nước tên là Quảng
Ðại, nơi đó có Trưởng giả buôn hương tân là Ưu Bát La Hoa.
Ngươi đến đó hỏi Bồ Tát thế nào học Bồ Tát hạnh, tu Bồ Tát đạo
?
Thiện Tài đồng nử đảnh lễ nơn chân Biến Hành, hữu nhiễu vô
lượng vòng, ân cần chiêm ngưỡng từ tạ mà đi.
Diễn Giảng
PHẨM NHẬP PHÁP GIỚI
Tịnh Liên Nghiêm Xuân Hồng
15 tháng Tư 1990
20.- BIẾN HÀNH NGOẠI ĐẠO
Này thiện nam tử ! Ta chỉ biết "CHÍ NHẤT THIẾT XỨ BỒ TÁT HẠNH" này.
KINH: Này thiện nam
tử, phương Nam đây có một đại thành tên là Vô Lượng Đô-Tát-La. Trong thành đó
có một xuất gia ngoại đạo tên là Biến Hành.
GIẢNG: Đô-Tát-La có nghĩa là Hạnh Phúc.
KINH: Thiện Tài
đồng tử được nghe pháp nơi Bất Động Ưu Bà Di rồi, chuyên tâm nghĩ nhớ lời dạy
bảo, thảy đều tin thọ tư duy, quán sát. Đi lần đến thành Đô-Tát-La. Lúc vào
thành mặt trời đã lặn, Thiện Tài đi khắp phố phường, khắp các ngã đường tìm Biến
Hành. Thành Đông có núi tên là Thiện Đức. Giữa đêm Thiện Tài thấy đỉnh núi ấy,
cỏ cây, đồi gộp đều sáng chói như mặt trời mới mọc…
GIÁNG: Trong kinh thường tả, những vị tu hành cao, ngồi ở chỗ
nào thì hào quang sáng chói tỏa ra đầy khắp.
KINH: … Thiện Tài
liền ra khỏi thành lên núi ấy, thấy Biến Hành ngoại đạo đi kinh hành chậm rãi
nơi khoảng đất bằng trên núi. Dung sắc viên mãn, oai quang chiếu sáng hơn cả
Đại Phạm Thiên Vương. Có mười ngàn trời Phạm Chúng vây quanh…
GIẢNG: “Đi kinh hành chậm rãi…” chúng ta phải hiểu
là ngài tu theo vừa chỉ, vừa quán. Trong khi đi chú tâm vào đó tức là tu chỉ,
còn trong khi đi kinh hành ngài suy nghĩ, hoặc quán xét điều gì đó thì gọi là
quán. Như trong kinh A Di Đà, khi chúng sanh ở cõi đó đi cúng dường Chư Phật
rồi, trở về nhà ăn cơm xong đi kinh hành. “Ăn cơm” tức là nghe
pháp, ăn pháp hỷ, sau đó tu chỉ quán, chứ trên đó đâu cần phải ăn cơm. Nên
trong kinh.nói nhiều khi rất đơn sơ, nhưng chúng ta cần phải hiểu cái nghĩa sâu
của nó. Còn cái tên “Biến Hành” tức là đi khắp mọi chỗ, vị này
đi tất cả mọi chỗ. Cũng như trong phẩm Thập hồi hướng, chúng ta thấy có “trí
nhất thiết xứ hồi hướng” có nghĩa rằng tâm tưởng hồi hướng của hành
giả phải đi khắp tất cả mọi chỗ, như vậy cũng gọi là biến hành. Nhưng vị này
rất cao rồi, vì ngoài sự đi vào tâm tưởng của chúng sanh, ngài còn có thể hóa
thân khắp mọi chỗ để độ sanh nữa.
KINH:… Biến Hành nói:
Lành thay, lành thay, nầy thiện nam tử, ta đã an trụ chí-nhất-thiết-xứ
bồ-tát- hạnh, đã thành tựu phổ quán thế gian tam muội môn, đã thành tựu vô y,
vô tác thần thông lực, đã thành tựu phổ môn bát nhã ba la mật.
GIẢNG: Thành tựu vô y vô tác thần thông lực là đã ghê gớm lắm
rồi, mà ngài còn thành tựu phổ môn bát nhã ba la mật nữa. Bát nhã tức bát nhã,
phổ môn tức đại bi. Ngài dùng bát nhã đại bi đó để hóa thân đi khắp tất cả các
xứ để làm bồ tát hạnh, nơi ác đạo nào ngài cũng vào, từ địa ngục, các nẻo luân
hồi.
KINH: Nầy thiện nam
tử, ta ở khắp nơi trong thế gian, những hình mạo, những hạnh giải, những chết
sống, tất cả các loài: loài trời, loài rồng, loài Dạ Xoa, loài Càn Thát Bà,
loài A Tu La, loài Ca Lâu La, loài Khẩn Na La, loài Ma Hầu La Già, Địa ngục,
súc sanh, Diêm La Vương, loài phi nhơn, loài người… Lại này thiện nam tử, trong
thành Đô Tát La này, khắp mọi nơi, tất cả tộc loại, trong nhơn chúng hoặc nam,
hoặc nữ, ta đều dùng phương tiện thị hiện đồng thân hình như họ, để tùy cơ nghi
mà thuyết pháp độ họ… Đến mười phương vô lượng thế giới các chúng sanh hải, ta
đều ở trong đó tùy tâm sở thích của các chúng sanh, dùng những phương tiện,
những pháp môn mà hiện những sắc thân, dùng các thứ ngôn âm mà vì họ thuyết
pháp cho họ được lợi ích…
GIẢNG:Chỗ này, phần nhiều các ngài nói về phương tiện huệ để độ sanh. Nên phải hiểu chữ “phương tiện” và chữ “Đại bi” rất quan trọng. Khi một hành giả tu cao, thì vị đó có thể làm ra những hóa thân bời bời đi khắp mọi nơi để độ sanh, còn người tu hành ở dưới chưa có hóa thân thì giỏi lắm suốt đời cũng chỉ độ được vài ngàn người là cùng.
KINH THỦ LĂNG NGHIÊM
Việt Dịch: Cư Sĩ Tâm Minh Lê Đình Thám
THẬP HẠNH
A-nan, thiện-nam-tử đã thành Phật-tử rồi, đầy-đủ diệu-đức
vô-lượng của Như-lai và tùy-thuận mười phương; gọi là Hoan-hỉ-hạnh.
Khéo biết làm lợi-ích cho tất-cả chúng-sinh; gọi là
Nhiêu-ích-hạnh.
Tự-giác và giác-tha, được không chống trái; gọi là
Vô-sân-hận-hạnh.
Theo các chủng-loại mà hiện ra sắc-thân cùng-tột vị-lai, ba đời
đều bình-đẳng, mười phương được thông-suốt; gọi là Vô-hận-hạnh.
Tất-cả đều hợp về đồng, nơi các thứ pháp-môn, được không
sai-lầm; gọi là Ly-si-loạn-hạnh.
Rồi ở trong đồng, hiện ra các cái khác, nơi mỗi mỗi tướng khác,
mỗi mỗi đều thấy là đồng; gọi là Thiện-hiện-hạnh.
Như vậy, cho đến mười phương hư-không, đầy khắp vi-trần và trong
mỗi mỗi vi-trẩn hiện ra thập phương thế-giới; hiện vi-trần, hiện thế-giới,
không ngăn-ngại nhau; gọi là Vô-trước-hạnh.
Các thứ hiện-tiền, đều là Đệ-nhất-ba-la-mật-đa; gọi là
Tôn-trọng-hạnh.
Viên-dung như vậy, có thể thành-tựu quy-tắc của chư Phật mười
phương; gọi là Thiện-pháp-hạnh.
Mỗi mỗi đều là Nhất-chân-vô-vi Thanh-tịnh-vô-lậu, vì tính bản-nhiên là như vậy; gọi là Chân-thật-hạnh.
Comments
Post a Comment