ĐẠI PHƯƠNG QUẢNG PHẬT
HOA NGHIÊM KINH
Phẩm Nhập Pháp Giới
Thứ ba mươi chín
Hán Dịch: Ðại Sư Thật-Xoa-Nan-Ðà
Việt Dịch: Hòa thượng THÍCH TRÍ TỊNH
16.- PHỔ NHÃN TRƯỞNG GIẢ
Này thiện nam tử ! Ta chỉ
biết “PHÁP MÔN LÀM CHO TẤT CẢ CHÚNG SANH
THẤY CHƯ PHẬT HOAN HỶ”.
Lúc đó Thiện Tài được nghe môn giải thoát Bồ Tát vô lượng
phước đức bửu tạng nơi Bửu Kế Trưởng giả rồi, được thâm nhập vô lượng tri kiến
của chư Phật, an trụ vô lượng thắng hạnh của Bồ Tát, thấy rõ vô lượng phương
tiện của Bồ Tát, mong cầu vô lượng pháp môn của Bồ Tát, thanh tịnh vô lương tín
giải của Bồ Tát, minh lợi vô lượng căn của Bồ Tát, thành tựu vô lượng dục lạc
của Bồ Tát, thông đạt vô lượng hạnh môn của Bồ Tát, tăng trưởng vô lượng nguyện
lực của Bồ Tát, kiến lập tràng vô năng thắng của Bồ Tát, khởi trí Bồ Tát, chiếu
pháp Bồ Tát.
Thiện Tài đi lần đến nước Ðằng Căn, tìm hỏi thành Phổ Môn. Dầu
trải qua nhiều gian lao nhưng chẳng nệ nhọc, chỉ nhớ lời dạy của thiện tri
thức, nguyện thường được thân cận để phụng thờ cúng dường, sách tấn chư căn lìa
những phóng dật.
Sau đó thiện Tài đến thành Phổ Môn, thấy trăm ngàn tụ lạc bao
vây chung quanh. Tường thành cao nghiêm, đường sá rộng bằng.
Thiện Tài vào thành tìm gặp PHỔ NHÃN TRƯỞNG GIẢ, liền đảnh lễ nơi chân Trưởng giả, hữu nhiễu vô
lượng vòng, chắp tay cung kính thưa rằng :
Bạch đức Thánh ! Tôi đã phát tâm Vô thượng Bồ đề, mà chưa biết
Bồ Tát thế nào học Bồ Tát hạnh, thế nào tu Bồ Tát đạo ?
Trưởng giả nói :
Này thiện nam tử ! Lành thay ! Lành thay ! Ngươi đã có thể
phát tâm Vô thượng Bồ đề.
Này thiện nam tử ! Ta biết tất cả bệnh của các chúng sanh.
Những bệnh phong đàm, nóng, cổ độc, quỷ mị dựa, nhẫn đến bị nước bị lửa thương
hại, ta đều có thể dùng phương tiện chữa lành cả.
Này thiện nam tử ! Mười phương chúng sanh, những kẻ có bệnh
đến ta, ta đều chữa trị cho họ được lành mạnh. Lại lấy nước thơm tắm rửa thân
thể họ. Lại ban cho họ những hương hoa, anh lạc, y phục đẹp, những đồ trang
sức, đồ ăn thức uống và những vàng bạc, tất cả đều đầy đủ không ai thiếu thốn.
Rồi sau mới vì họ mà tùy cơ nghi thuyết pháp.
Vì người tham dục nhiều dạy họ quán bất tịnh.
Vì người sân hận nhiều dạy họ quán từ bi.
Vì người ngu si nhiều dạy họ phân biệt các pháp tướng.
Vì người đẳng phần phiền não dạy họ pháp môn thù thắng.
Vì muốn cho họ phát bồ đề tâm , nên xưng dương công đức của
tất cả chư Phật.
Vì muốn cho họ khởi lòng đại bi, nên hiển thị sanh tử vô lượng
khổ não.
Vì muốn cho họ tăng trưởng công đức nên tán thán tu tập vô
lượng phước trí.
Vì muốn cho họ phát đại nguyện nên xưng tán công hạnh điều
phục chúng sanh.
Vì muốn cho họ tu Phổ Hiền hạnh, nên nói Bồ Tát ở tất cả cõi
trong tất cả kiếp tu những công hạnh.
Vì muốn cho họ đủ tướng hảo của Phật, nên tán dương Ðàn Ba la
mật.
Vì muốn cho họ được tịnh thân của Phật có thể đến khắp tất cả
xứ, nên tán dương Thi Ba la mật.
Vì muốn cho họ được thân thanh tịnh bất tư nghì của Phật, nên
tán dương Nhẫn Ba la mật.
Vì muốn cho họ được thân vô năng thắng của Phật, nên tán dương
Tinh Tấn Ba la mật.
Vì muốn cho họ được thân thanh tịnh vô đẳng nên tán dương
Thiền Ba la mật.
Vì muốn cho họ hiển hiện Như Lai thanh tịnh pháp thân, nên tán
dương Bát Nhã Ba la mật.
Vì muốn cho họ hiện Phật thanh tịnh sắc thân, nên tán dương
Phương Tiện Ba la mật.
Vì muốn cho họ hiện thân thanh tịnh quá tất cả Phật độ, nên
tán dương Lực Ba la mật.
Vì muốn cho họ hiện thanh tịnh thân tùy tâm chúng sanh làm cho
họ hoan hỷ, nên tán dương Trí Ba la mật.
Vì muốn cho họ thân rốt ráo thanh tịnh vi diệu nên tán dương
lìa hẳn tất cả pháp bất thiện.
Bố thí như vậy rồi, đều bải họ trở về.
Này thiện nam tử ! Ta lại khéo biết phương pháp hòa hiệp tất
cả thứ hương. Những là vô đẳng hương, tân đầu ba la hương, vô thắng hương, giác
ngộ hương, a lô na bạt để hương, kiên hắc chiên đàn hương, ô lạc ca chiên đàn
hương, trầm thủy hương, bất động chư căn hương.
Này thiện nam tử ! Ta cầm hương này để cúng dường, thấy khắp
chư Phật thỏa mãn bổn nguyện. Những là nguyện cứu hộ tất cả chúng sanh. Nguyện
nghiêm tịnh tất cả cõi Phật. Nguyện cúng dường tất cả Như Lai.
Này thiện nam tử ! Lúc đốt thứ hương này, trong mỗi mỗi hương
phát ra vô lượng hương, khắp đến mười phương tất cả pháp giới tất cả chư Phật
chúng hội đạo tràng, hoặc làm hương cung, hoặc làm hương điện, hương lan can,
hương tường rào, hương hào thành, hương cửa nẻo, hương lầu gác, hương bán
nguyệt, hương lọng, hương tràng, hương phan, hương trướng, hương màn lưới,
hương hình tượng, hương đồ trang nghiêm, hương quang minh, hương vân vũ, xứ xứ
sung mãn để làm trang nghiêm.
Này thiện nam tử ! Ta chỉ biết “PHÁP MÔN LÀM CHO TẤT CẢ CHÚNG SANH THẤY CHƯ PHẬT HOAN HỶ”.
Như chư đại Bồ Tát, như đại dược vương, hoặc thấy, hoặc nghe,
hoặc ghi nhớ, hoặc đồng ở, hoặc đi theo, hoặc xưng danh hiệu đều được lợ ích
không luống uổng.
Nếu có chúng sanh tạm được gặp gỡ chư đại Bồ Tát tất làm cho
tiêu diệt tất cả phiền não, vào Phật pháp, lìa khổ uẩn, dứt hẳn sự kinh sợ về
sanh tử, đến chỗ nhất thiết trí, vô sở úy, xô dẹp tất cả núi lớn sanh tử, an
trụ nơi chỗ vui bình đẳng tịch diệt.
Ta thế nào biết được nói được hạnh công đức đó ?
Này thiện nam tử ! Phương Nam đây có một thành lớn tên là Ða
La Tràng, có một vua tên là Vô Yểm Túc. Ngươi đến đó hỏi Bồ Tát thế nào học Bồ
Tát hạnh, thế nào tu Bồ Tát đạo ?
Thiện Tài đồng tử đảnh lễ nơi chân Trưởng giả Phổ Nhãn, hữu
nhiễu vô lượng vòng, ân cần chiêm ngưỡng, từ tạ mà đi.
Diễn Giảng
PHẨM NHẬP PHÁP GIỚI
Tịnh Liên Nghiêm Xuân Hồng
10 tháng Tư 1990
16.- PHỔ NHÃN TRƯỞNG GIẢ
Này thiện nam tử ! Ta chỉ biết “PHÁP MÔN LÀM CHO TẤT CẢ CHÚNG SANH THẤY CHƯ PHẬT HOAN HỶ”.
Kinh:
Này
thiện nam tử, phương Nam đây có một nước tên Đằng Căn.
Giảng: Đằng Căn, căn là rễ, đằng là xoáy,
quán. Cái rễ xoáy sâu xuống đất. Có nghĩa rằng Bồ Tát vào tam muội xoáy sâu tâm
thức mình trong biển tâm.
Kinh:
Nước
đó có thành tên là Phổ Môn. Trong thành có một trưởng giả tên là Phổ Nhãn.
Giảng: ở đây, cũng vẫn là thiện kiến, khi
lặn sâu vào tàng thức thì nở ra nhiều thứ mắt.
Kinh:
Thiện
Tài đi lần đến nước Đằng Căn, tìm hỏi thành Phổ Môn. Dầu trải qua nhiều gian
lao nhưng chẳng nề nhọc, chỉ nhớ lời dạy của thiện tri thức, nguyện thường được
thân cận để phụng thờ cúng dường, sách tấn chư căn, lìa những phóng dật.
Giảng: Tu hành tức là “sách tấn chư căn,”
giữ năm căn của mình không phóng dật, vì sao? Vì các căn thường thường hay hướng
ra ngoài đắm nhiễm với trần, Bồ Tát phải kéo những căn ấy lại đưa vào trong, “đằng
căn” vì thế. Thiện Tài sau khi đảnh lễ và cầu học Bồ Tát đạo thì vị này nói rằng
ngài biết được tất cả các căn bệnh của chúng sanh, những là phong, đàm, nóng, cổ
độc, quỷ mỵ dựa, v.v… có những bệnh về thân, cũng có những bệnh về tâm, có những
người tham dục thì ngài dạy họ môn quán bất tịnh, sân hận dạy quán từ bi, v.v…
Kinh:
Này
thiện nam tử, ta lại khéo biết phương pháp hòa hiệp tất cả thứ hương. Những là
vô đẳng hương, tân đầu ba la hương, vô thắng hương, giác ngộ hương, a lô na bạt
để hương, kiên hắc chiên đàn hương, ô lạc ca chiên đàn hương, trầm thủy hương
v.v…
Giảng: Có những thứ hương đốt ra, thân
căn không bị phóng dật nữa, không chạy theo ngoại vật, đó là nghĩa bên ngoài,
nghĩa bên trong là một pháp môn tu để giữ những căn đó không phóng dật.
Comments
Post a Comment