ĐẠI PHƯƠNG QUẢNG PHẬT
HOA NGHIÊM KINH
Phẩm Nhập Pháp Giới
Thứ ba mươi chín
Hán Dịch: Ðại Sư Thật-Xoa-Nan-Ðà
Việt Dịch: Hòa thượng THÍCH TRÍ TỊNH
17.- VUA VÔ YỂM TÚC
Này thiện nam tử ! Ta chỉ được “MÔN NHƯ HUYỄN GIẢI THOÁT” này.
Lúc đó Thiện Tài đồng tử ức niệm tư duy lời dạy của thiện tri
thức. Nghĩ rằng thiện tri thức có thể nhiếp thọ tôi, có thể thủ hộ tôi làm cho
tôi không thối chuyển nơi Vô thượng Chánh đẳng Chánh giác. Tư duy như vậy sanh
tâm hoan hỷ, tâm tịnh tín, tâm quảng đại, tâm thơ thới, tâm hớn hở, tâm mừng
rở, tâm thắng diệu, tâm tịch tịnh, tâm trang nghiêm, tâm vô trước, tâm vô ngại,
tâm bình đẳng, tâm tự tại, tâm trụ pháp, tâm chẳng bỏ thập lực.
Thiện Tài đi lần đến thành Ða La Tràng hỏi thăm chỗ ở của VUA VÔ YỂM TÚC.
Mọi người bảo rằng nhà vua hiện ở chánh điện, ngồi tòa sư tử,
tuyên bố pháp hóa điều ngự chúng sanh. Kẻ đáng trị tội thì trị, kẻ đáng phạt
thời phạt, kẻ đáng nhiếp thời nhiếp. Phạt tội ác của họ, giải quyết sự tranh
tụng của họ. Thương người cô cùng yếu đuối. Ðều làm cho nhơn dân dứt hẳn sự
giết hại, trộm cướp, tà dâm. Cũng làm cho họ bỏ sự nói dối, nói thô ác, nói ly
gián, nói thêu dệt. Lại làm cho họ xa lìa tham lam, sân hận, tà kiến.
Thiện Tài theo chỗ chỉ dẫn của mọi người mà đến chánh điện. Thấy
nhà vua ngự tòa na la diên kim cang. Tòa này chân bằng vô số thứ báu, vô lượng
hình tượng để trang nghiêm, dây vàng làm lưới giăng phía trên.
Nhà vua đầu đội bửu quan như ý ma ni. Vàng diêm phù đàn làm
hình bán nguyệt để trang nghiêm nơi trán. Ðế thanh ma ni làm vòng tai hai bên
đối nhau thòng xuống. Ma ni vô giá làm chuỗi đeo nơi cổ. Ma ni đẹp cõi trời làm
ấn xuyến mang nơi cánh tay.
Vàng diêm phù đàn làm lọng. Các báu xen lẫn dùng làm vành
cọng. Cán bằng đại lưu ly bửu. Quang vị ma ni dùng làm núm. Các báu làm linh
hằng vang tiếng diệu. Phóng đại quanh minh chiếu khắp mười phương.
Lọng báu trên đây che cho nhà vua.
Vô Yểm Túc Vương có thế lực lớn có thể làm khuất phục chúng
khác, không ai địch lại. Lấy lụa ly cấu vấn trên đảnh. Mười ngàn đại thần cùng
xử lý quốc sự.
Trước mặt nhà vua, hai bên có mười vạn lính mạnh, hình ác, y
phục xấu, tay cầm binh khí, xăn tay trợn mắt. Ai ngó thấy cũng phải kinh sợ.
Những chúng sanh phạm pháp : hoặc trộm vật của người, hoặc hại
mạng người, hoặc xâm vợ người, hoặc sanh tà kiến, hoặc khởi sân hận, hoặc tham
lam tật đố, thân bị ngũ phược dắt đến chỗ vua, tùy theo chỗ họ phạm mà trị tội
:
Hoặc chặt tay chân, hoặc cắt tai mũi, hoặc khoét đôi mắt, hoặc
chém đầu, hoặc lột da, hoặc phân thây, hoặc đem nấu, hoặc đem đốt, hoặc dắt lên
núi cao xô té xuống. Vô lượng sự hành hình độc ác như vậy.
Tiếng phạm nhơn kêu khóc dường như trong địa ngục Chúng Hiệp.
Thấy thế, Thiện Tài nghĩ rằng : Tôi vì lợi ích chúng sanh mà
cầu Bồ Tát hạnh, tu Bồ Tát đạo.
Nay nhà vua Vô Yểm Túc này diệt pháp lành tạo đại tội, bức não
chúng sanh nhẫn đến giết chết, không sợ bị đọa ác đạo sau này.
Sao tôi lại muốn ở nhà vua này mà cầu chánh pháp, phát tâm đại
bi cứu hộ chúng sanh.
Lúc Thiện Tài nghĩ như vậy, trên hư không có trời bảo rằng :
Này thiện nam tử ! Ngươi phải ghi nhớ lời dạy của Phổ Nhẫn
Trưỡng giả.
Thiện Tài ngữa mặt nói : Tôi luôn ghi nhớ không hề tạm quên.
Trời bảo :
Thiện nam tử chớ nhàm lìa lời của thiện tri thức. Thiện tri
thức có thể dắt dẫn ngươi đến chỗ an ổn không hiểm nạn.
Này thiện nam tử ! Bồ Tát thiện xảo phương tiện trí chẳng thể
nghĩ bàn, nhiếp thọ chúng sanh trí chẳng thể nghĩ bàn, hộ niệm chúng sanh trí
chẳng thể nghĩ bàn, thành tựu chúng sanh trí chẳng thể nghĩ bàn, thủ hộ chúng
sanh trí chẳng thể nghĩ bàn, độ thoát chúng sanh trí chẳng thể nghĩ bàn, điều
phục chúng sanh trí chẳng thể nghĩ bàn.
Thiện Tài nghe xong liển đến đảnh lễ nơi chân vua Vô Yểm Túc
tâu rằng :
Bạch đại Thánh ! Tôi đã phát tâm vô thượng Bồ đề mà chưa biết
Bồ Tát thế nào học Bồ Tát hạnh, thế nào tu Bồ Tát đạo ?
Tôi nghe đức Thánh khéo dạy bảo, xin vì tôi mà giảng nói.
Vua Vô Yểm Túc xử lý quốc sự xong, cầm tay Thiện Tài dắt vào
nội cung bảo cùng ngồi, nói rằng :
Này thiện nam tử ! Người quán sát cung điện của ta ở đây.
Tuân lời nhà vua, Thiện Tài quán sát khắp cung. Thấy cung điện
này rộng lớn vô tỉ đều làm bằng diệu bửu. Tường rào bao quanh bằng thất bửu,
trăm ngàn thứ báu xây các lầu các, tất cả sự trang nghiêm đều diệu hảo. Màn
lưới bất tư nghì ma ni giăng che phía trên.
Mười ức thị nữ đoan trang xinh đẹp khả ái. Phàm chỗ làm đều
xảo diệu, lúc dậy lúc nằm đều thừa thuận ý nhà vua.
Vua Vô Yểm Túc bảo Thiện Tài :
Này thiện nam tử ! Nếu ta thiệt gây ác nghiệp thời sao lại
được quả báo tốt đẹp này, sắc thân như đây, quyến thuộc như vậy, giàu sang như
vậy, tự tại như vậy ?
Này thiện nam tử ! Ta được Bồ Tát như huyển giải thoát.
Này thiện nam tử ! Nước của ta, dân chúng nhiều người làm việc
trộm cướp giết hại nhẫn đến tà kiến. Dùng phương tiện khác không thể làm cho họ
bỏ ác nghiệp.
Này thiện nam tử ! Ta vì điều phục chúng sanh đó mà hóa hiện
những người ác tạo tội nghiệp bị hành hình khốn khổ. Làm cho những dân chúng
làm ác nghe thấy mà kinh sợ chừa ác làm lành phát tâm Bồ đề.
Này thiện nam tử ! Ta dùng phương tiện thiện xảo như vậy làm
cho dân chúng bỏ mười ác nghiệp mà an trụ nơi mười hạnh lành, rốt ráo khoái
lạc, rốt ráo an ổn, rốt ráo trụ ở bực Nhứt thiết trí.
Này thiện nam tử ! Thân, ngữ, ý của ta chưa từng não hại đến
một chúng sanh.
Như tâm ý của ta, thà ở vị lai chịu vô gián khổ, chớ trọn
không móng một niệm làm khổ cho một con muỗi con kiến, huống lại làm khổ người.
Vì người là phước điền có thể sanh tất cả những pháp lành.
Này thiện nam tử ! Ta chỉ được “MÔN NHƯ HUYỄN GIẢI THOÁT” này.
Như chư đại Bồ Tát được vô sanh nhẫn biết những loài hữu lậu
đều như huyễn. Những hạnh Bồ Tát như hóa. Tất cả thế gian đều như bóng. Tất cả
pháp đều như mộng. Nhập chân như tướng vô ngại pháp môn. Tu hành đế võng tất cả
công hạnh. Dùng trí vô ngại đi trong các cảnh giới. Nhập khắp tất cả bình đẳng
tam muội. Nơi đà la ni đã tự tại. Mà ta làm sao nói được biết được công đức
hạnh đó.
Này thiện nam tử ! Phương Nam đây có thành tên là Diệu Quang.
Nhà vua tên là Ðại Quang. Ngươi qua đó hỏi Bồ Tát thế nào học Bồ Tát hạnh, tu
Bồ Tát đạo ?
Thiện Tài đồng tử đảnh lễ chân vua Vô Yểm Túc, hữu nhiễu vô số
vòng, từ tạ mà đi.
Diễn Giảng
PHẨM NHẬP PHÁP GIỚI
Tịnh Liên Nghiêm Xuân Hồng
10 tháng Tư 1990
17.- VUA VÔ YỂM TÚC
Này thiện nam tử ! Ta chỉ được “MÔN NHƯ HUYỄN GIẢI THOÁT” này.
Kinh:
Này
thiện nam tử, phương Nam đây có một thành lớn tên là Đa La Tràng.
Giảng: “Đa La Tràng” tức là cây đa la kết
thành tràng.
Kinh:
Có một
vua tên là Vô Yểm Túc…
Giảng: Vô Yểm Túc là không mỏi nhàm, có
nghĩa rằng vị này tu hành Bồ Tát đạo không mỏi nhàm. Vị này y báo rất trang
nghiêm, ngài là một vị vua ngồi xử những tội nhân.
Kinh:
Vô Yểm
Túc Vương có thế lực lớn, có thể làm khuất phục chúng khác, không ai địch lại,…
Trước mặt nhà vua hai bên có mười vạn lính mạnh, hình ác, y phục xấu, tay cầm
binh khí, xăn tay trợn mắt, ai ngó thấy cũng phải kinh sợ. Những chúng sanh phạm
pháp hoặc trộm vặt người, hoặc hại mạng người, hoặc xâm phạm vợ người, hoặc tà
kiến, hoặc khởi sân hận v.v… vua tùy theo chỗ họ phạm mà trị tội, hoặc chặt tay
chân, hoặc cắt tai mũi, hoặc chém đầu, hoặc lột da, v.v… vô lượng sự hành hình
độc ác như vậy…
Giảng: Đây là lần thứ hai Thiện Tài khởi lòng nghi, ngài nghĩ rằng sao lại có vị tu Bồ Tát đạo độc ác đến như thế? Cũng như kỳ trước, vừa khởi lòng nghi thì có các vị chư Thiên hiện ra và giải thích cho Thiện Tài, vì Thiện Tài là bậc tu đã cao, nên có nhiều chư Thiên theo hầu, nên sự cảnh giác rất nhanh. Sau đó, nhà vua cầm tay Thiện Tài và cho xem cung điện của mình, cũng thế, cũng rất trang nghiêm, và giải thích cho Thiện Tài nghe rằng: Tất cả hành hình độc ác như thế đều là thị hiện cả, vì dân chúng ở đây tâm rất thô xấu, nên phải thị hiện cảnh khủng khiếp như thế để cho họ khởi tâm sợ hãi mà không làm ác nữa. Chứ thực ra, từ vô lượng đời, vua tu như huyễn tam muội, không bao giờ vua muốn não hại một chúng sanh nào cả, huống là giết họ. Vị này tu theo “như huyễn tam muội,” nên được “Bồ Tát Như Huyễn giải thoát,” nên những việc ngài làm chỉ là phương tiện độ sanh mà thôi. Phương tiện độ sanh rất quan trọng, đó là độ thứ bảy của mười độ trong Bồ Tát đạo. Độ sanh mà thiếu phương tiện thì cũng hỏng, mà phương tiện chính là phải có những đà la ni để hiểu biết căn cơ chúng sanh, và biến hóa được nhiều. Nên tất cả những cảnh chết chóc, giết người đều là biến hóa và thị hiện cả.
Comments
Post a Comment